Nay tao thức coi xem Nhật thua TBN mấy trái, rảnh rỗi biên bài để hoài niệm về cuộc tình ngắn ngủi.
Câu chuyện bắt đầu khi giãn cách được nới lỏng, chính quyền cho dân ra đường...hòa trong dòng người nô nức ấy, tao ghé vào 1 shop tại quận số để mua mấy thứ. Bước vào shop gặp bé (sau này nói chuyện mới biết là quản lý shop), hỏi han vài thứ rồi mua hàng và không quên lấy sđt để nhờ tham vấn cách sử dụng, chăm
sóc "đứa" mà tao mua đồ cho nó. Cảm thông với đàn ông đơn chiếc, cô bé cho sđt với tâm trạng chia sẻ.
Thế rồi câu chuyện qua zalo bắt đầu, hỏi han, chia sẻ...cảm thông với cuộc sống mưu sinh, những lo toan vất vả...bla bla. Xen ngang các câu chuyện, thi thoảng tao không quên cài cắm lời nhắn...nếu có khó khăn, cho anh biết, giúp được gì anh sẽ giúp bé. Nói chuyện qua lại chừng tuần lễ, cô bé bắt đầu thân thiện hơn...đôi bên chia sẻ quan niệm về tình dục, về mqh trai gái...về thói "quen ăn không quen nhịn" khi biết bé chia tay với bạn trai trước dịch. Những tưởng việc cùng bé ân ái xảy ra trong nay mai, nhưng đời không như mơ, mặc dù bé có gửi clip khoe body, nhưng khi đề cập chuyện đi khám phá nhau là bé lảng qua chuyện khác. Câu chuyện qua zalo nhạt dần...nhạt dần, chỉ là câu chào hỏi buổi sớm hay chúc ngủ ngon về khuya. Có khi cả tuần nhắn được vài tin, có những tin qua ngày sau mới rep....
Rồi đến buổi sáng 1 ngày đẹp trời sau gần 6 tháng biết nhau tại shop, cô bé chủ động nhắn tin và hỏi trưa nay anh làm gì? công việc đang lu bu, bèn ậm ờ nước đôi hỏi lại bé "có gì không em, anh đang lu bu quá"; cô bé đáp lại "nếu anh bận việc chắc không còn cơ hội...". Thấy vậy tao biết điềm lành đã đến, liền rep luôn "11h30 anh ghé shop đón bé, gặp nói chuyện nhiều hơn". Đúng giờ hẹn chạy đến shop đón bé, chở thẳng đến chỗ nghỉ trưa để làm cái chuyện mà thằng đàn ông nào cũng làm khi ở bên 1 cô bé ngon ngọt lại đang rụng trứng. Bước vào phòng ks, kéo bé lại ôm không quên đưa tay bóp nhẹ v3...không mặc quần lót tụi mày ạ. Và cuộc chiến bắt đầu......
Kết thúc sau lần gặp, thi thoảng ngang qua shop nhìn vào vẫn thấy bé mà kệ, đã dứt là thôi không phiền. Xóa zl để gió cuốn đi....